Thứ Bảy, 28 tháng 7, 2012

Tản mạn ngày Ryuk có điểm Đại Học



Hôm qua 27/7, bạn Ryuk ngu ngu nhà mình biết điểm của Học Viện Ngoại Giao. Bạn í được tận 30,75/40 điểm cơ đấy. Chưa cộng điểm tiếng Anh thì là 22đ.

Hehe mấy ngày hôm nay chờ điểm của bạn í mà mình hồi hộp y như là mình đi thi vậy. Các thầy của mình vẫn bảo "Đỗ rồi" cơ mà vẫn lo. Hix, hix. Cơ mà đỗ thật, haha.

Lúc chưa biết điểm, chờ điểm trong mỏi mòn như ai. Cùng vào FB tán láo với các em thi HVNG cứ như mình là thí sinh thi đỗ. Biết kết quả cũng công bố như ai =)))). Mình cứ nghĩ mình là thí sinh í chứ. Thật là...

Ngày xửa ngày xưa cũng không máu đến như thế vì thừa biết làm bài chả tốt nên cũng chả mong ngóng hi vọng gì, đỗ là may....

Lần này thì hào hứng, lo lắng, cũng mắng DAV can tội cho điểm thi 92 lên làm mình nơm nớp như ai. Che tay màn hình không dám nhìn sợ điểm thấp chứ. Haizzzz. Ngày xưa mình thi có kết quả làm gì có internet ở nhà, xem ngoài hàng net với gọi điện thoại nên làm gì có cảm giác sung sướng khi có kết quả sau bao ngày F5 các trang báo điểm như thế.

Hoặc mọi thứ đã nhạt màu đến nỗi không nhớ nổi.

Hoặc là đã chẳng muốn nhớ nổi.

Khi người ta đã chẳng muốn, ký ức trôi vèo một lèo đến độ chẳng còn đọng lại tí gì...

Thực ra là vụ xem điểm này có cả một âm mưu đằng sau, hehe. Zai nhà mình lo lắng điểm không cao nên không cho cả nhà xem điểm thi trước. Cơ mà thời đại internet, mỗi phòng một máy tính thì lấy đâu ra chuyện không F5 tình hình chứ. Zai nhà mình hiện đang ở trên núi tu luyện, 3G chập chờn trong khi ở nhà wifi sóng sánh. Papa lướt net đường truyền cao, mình tải phim chóng vánh thì dĩ nhiên sẽ phải update tin nhanh hơn zai "bản làng" rồi =)). Low-speed thì sao đòi nhanh hơn High Speed được.

Thế nên dù đã biết điểm của zai thì cả nhà vẫn phím nhau như chưa biết gì, hihi. Cho dù ai nấy nghe điểm xong cũng cực kì sung sướng. Đến lúc zai gọi báo điểm, giọng sướng cười phớ lớ như được mùa. Haha, giờ thì mình hiểu được cảm giác sung sướng tự hào khi trúng ĐH tuyệt vời dư lào, dù là hưởng ké tí.

Mình cũng sung sướng, lâng lâng, chạy ra chạy vào, khoe điểm, cười không thấy mặt giời suốt từ chiều đến tối mới giảm nhiệt được. Zai trúng mà cứ như mình trúng í.

Aniway, ghi lại tí cảm xúc, biết là zai đôi khi lần mò blog này. Cơ mà thôi kệ, zai nhỉ. Zai biết thì cười xòa nhé, cả nhà lo cho zai thôi mà. Zai đi vắng không biết chứ ở nhà những ngày này điểm của zai luôn là chủ đề hot, bà nội quan tâm, bố quan tâm, F5 Dân Trí liên lục. Cô Anh cũng hễ về nhà là hỏi. Mẹ thì khỏi nói luôn, nghe tin có điểm là lại gọi về hỏi có chưa. Lúc cô Vân Anh báo điểm của con cô ấy nửa đêm là mẹ tỉnh ngủ, thao thức không biết con zai bao điểm.

Mình cũng thế. Chả làm ăn được gì, cứ ngồi lượn FB chờ điểm, F5 các trang báo điểm, còn nhiếc móc HVNG làm ăn lởm quá mãi không có điểm làm mình cáu. Cơ mà giờ cũng xong.

Từ nay đời zai biết sang trang mới. Chỉ mong zai từ điểm xuất phát tốt như bây giờ, cố gắng từng chút một mà vút lên. Đặt nhiều kì vọng vào zai, tương lai zai sáng lắm, nếu đúng đường.

Dù chính mình còn chả biết đường mình nhưng mình cũng đang cố nghĩ ra những thứ có thể giúp zai để zai không mất nhiều thời giờ đi đường vòng từ những điều mình hiểu, mình biết, mình thấy là đúng. Có thể giúp zai theo cách của mình còn nhiều điều chưa chín chắn và hợp lí hợp tình lắm nhưng dù gì cả mình và zai vẫn cứ phải lần mò và đi về phía trước thôi. Cứ tiền về phía trước mới thấy được đường....

Rei Vince

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

“Trảm long”: Hành trình giành lại tự do từ tay số phận

Đêm qua mới đọc xong tập cuối của “Trảm Long”. So với ba phần trước, “Thiên địa phong thủy” kém hấp dẫn nhất. Nhưng khép lại trang ...