Chủ Nhật, 12 tháng 8, 2012

In the Enchanted Garden [7]



Em dang tay thu vén cuộc đời mình
Cho hành trình rời khỏi trái tim anh…
[In the Enchanted Garden - 7]

Đêm qua viết được một đoạn rất tâm đắc về ngày cuối, sáng nay thơ văn cứ bật tanh tách trong đầu :). 

Sướng!

Thứ Bảy, 11 tháng 8, 2012

In the Enchanted Garden [6]



Sau 5 ngày, cuối cùng cũng biết điều mình đang theo đuổi là gì… Mọi thứ đã bớt mông lung hơn nhưng vẫn còn nhiều trắc trở. Cà phê sóng sánh, nhạc audiophile nhẹ vút nhưng cảm giác vẫn chưa là nhẹ tênh…

Thiếu một cơn mưa để thác lũ cảm hứng tràn về…
[In the Enchanted Garden]

 Bắt nguồn từ một cơn mưa trong những ngày mưa bão, từ tiếng nhạc ám ảnh của chú Kevin Kern, về nỗi lo về chính tương lai mình, cuối cùng đã gần xong dàn ý chính cho tiểu thuyết về "In the Enchanted Garden". Mỗi ngày mở mắt dậy, đều nghĩ đến viết truyện. Mỗi lúc làm bất cứ điều gì cũng đều nghĩ đến các nhân vật và tình tiết. 

Có những lúc thăng hoa cảm xúc đến không tưởng, cảm thấy như thế giới này chỉ còn có mỗi mình và nhân vật của mình. Là những khi chính mình cũng say mê chính nhân vật mình như một chàng trai, như một cô gái ở ngoài đời thực. 

Có những lúc cảm thấy tự bất ngờ với chính mình vì không hiểu sao lại có thể tạo được những nút thắt tâm đắc đến vậy.

Bắt đầu chỉ từ những ý tưởng mông lung, từ những vơ vẩn về một nụ hôn trong quán cà phê, cảm hứng được chuyến đi về từ Sóc Sơn tiếp tục nuôi dưỡng để hình thành ý định sẽ viết tiểu thuyết thôi. Chỉ từ một chi tiết, câu chuyện cứ dần mở ra, mở ra trong cả hồi hộp lẫn lo lắng. 

Chau chuốt cho chương 1 dần hoàn thiện cũng là khi những mảnh ghép dần mở. Khi viết được quá nửa chương 1 trong ngày đầu tiên 6/8, thực sự đã rất lo lắng vì chính bản thân mình còn chưa hiểu bản thân nhân vật của mình, chưa biết viết gì trong một cuốn sách dự kiến khoảng 200 trang. Mọi thứ mông lung đến bất an.

Dần dần, từng chút một, từng ngày một, mỗi sáng mở máy tính đều quyết tâm mở Word lên, suy nghĩ và chỉ để tâm vào cuốn sách. Thế là từng nhân vật xuất hiện, kí ức thơ ấu xuất hiện, vội vàng viết dàn ý, viết sườn cuốn sách theo cao trào nút thắt, phát triển nhân vật theo độ tuổi như lời khuyên từ một vài trang dành cho writer nước ngoài. Rồi từng nhân vật dần hiện ra, có yêu thương, có căm ghét...

Giờ vẫn đang mải miết theo hành trình dẫn lối cho những chàng trai, những cô gái của mình nhưng đã thấy con đường ở phía cuối, biết điểm đến, biết đến tận cùng. Với một con đường đã có điểm dừng chân cuối cùng, mọi việc hẳn sẽ trở nên đơn giản hơn nhiều...

Thật kì diệu chỉ có 5 ngày :). Chắc chắn là để có kì tích này cũng là nhờ nhiều sự giúp sức từ những người mà họ đang trở thành một phần trong thế giới của mình :).

Vẫn luôn mơ tưởng về việc sẽ viết tiểu thuyết nhưng luôn đặt "tiểu thuyết" bên cạnh cụm từ "trong tương lai", "một lúc nào đó", thực sự mình đã không biết bắt đầu từ đâu. Như một chuyện tình, như một nụ hôn. Vừa sợ vội vã không đủ chín, vừa sợ quá sức không thể đa mang.

Nhưng giờ, đã biết phải bắt đầu từ đâu, nên sẽ cố gắng... để đến được cuối con đường :)

Giờ, đang dần có câu trả lời cho bản thân về chính cuộc đời mình. Biết mình không sai, nên giờ là lúc phải chứng minh bài toán số phận từ đáp án được hé nửa vời từ (những) ai đó :).

“Trảm long”: Hành trình giành lại tự do từ tay số phận

Đêm qua mới đọc xong tập cuối của “Trảm Long”. So với ba phần trước, “Thiên địa phong thủy” kém hấp dẫn nhất. Nhưng khép lại trang ...